Sự phản bội của trung tâm băng nhạc Asia
Trần Thanh
Mới đây, trung tâm băng nhạc Asia đã tung ra thị trường DVD số 66 với chủ đề “Cánh hoa thời loạn” để “vinh danh” những người vợ lính VNCH. Một lần nữa, chúng ta lại thấy bộ mặt lưu manh, đểu cáng của tập đoàn Asia gồm những tên đầu sỏ như Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng, nói là “vinh danh” VNCH nhưng thật ra bọn chúng đã cầm dao đâm vào sau lưng chúng ta những nhát dao lút cán!
Có thể chứng minh qua những điểm sau đây:
· Bản nhạc “Cái trâm em cài” do hai ca sĩ Cardin và Thùy Hương trình diễn. (Tiết mục số 9, đĩa 1) Hai MC Việt Dũng và Thùy Dương đã giới thiệu nội dung bài hát như sau: những người lính trẻ khi ở ngoài chiến trường, luôn nhớ đến người yêu, mỗi khi rảnh, các anh thường làm quà để gởi tặng người yêu. Nhưng thật ra, khi xem xong bản nhạc, chúng ta thấy không phải như vậy. Bọn chó săn, tay sai của việt gian cộng sản đã biến nội dung bài hát thành chủ đề: - NHỮNG NGƯỜI VỢ LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA LÀ NHỮNG KẺ ĐI LÀM ĐĨ!!!
Bài hát có sự phụ diễn của khoảng 6 vũ công với hai vũ công chính, kiêm ca sĩ là Cardin và Thùy Hương. Bối cảnh là một quán rượu với những cô gái làm nghề bán bar (làm điếm) và một số khách làng chơi. Những vũ công thường xuyên diễn tả những động tác uống rượu, say xỉn. Ca sĩ Thùy Hương đóng vai vợ một người lính Việt Nam Cộng Hòa, làm điếm trong một quán rượu. Mở đầu bản nhạc, một người bồi mang đến cho cô một ly rượu. Cô nốc cạn ly rượu rồi bắt đầu múa hát. Cô diễn tả những động tác của một cô gái giang hồ, với hai bàn tay rất dẻo, điệu nghệ, những ngón tay xòe ra, cụp vào để bốc hốt, chụp giựt tiền bạc của khách làng chơi. Đặc biệt, đến giữa bản nhạc, bảy cô gái đồng loạt làm động tác khom người xuống, chổng mông lên, hai tay đặt đàng sau lưng như đang bị còng hoặc bị trói. Đằng sau bảy cô gái là bảy thằng đàn ông khách làng chơi đứng chờn vờn….
Khán giả tinh ý có thể dễ dàng thấy rõ hoạt cảnh đó muốn diễn tả rằng: bảy cô gái chính là bảy nô lệ tình dục, hai tay bị trói đằng sau lưng, chổng mông lên cho bảy thằng đàn ông nó chơi … kiểu chó! Người Mỹ gọi là “dog-fucking”! Và bảy cô gái này chính là VỢ CỦA NHỮNG NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA!!!
Sự lưu manh, đểu cáng, mất dạy của băng đảng Hồ-Lộc-Dũng nằm ở chỗ này: đánh lạc hướng sự chú ý của khán giả và xuyên tạc nội dung của bài hát. Trước khi bản nhạc được trình diễn, Việt Dũng và Thùy Dương giới thiệu nội dung của bản nhạc. Nhưng khi xem hoạt cảnh, chúng ta không hề thấy có hình ảnh nào về anh lính VNCH ngoài mặt trận, ngồi cặm cụi làm quà tặng cho người yêu. Trái lại, chúng ta chỉ thấy những người vợ lính VNCH đi làm điếm! Và khi xem đến đĩa số 2, tiết mục số 17, “Những kẻ mồ côi trong cuộc chiến”, hai MC Nam Lộc và Dương Nguyệt Ánh đã đề cập đến việc những người vợ lính VNCH, sau khi chồng bị tử trận, đã phải đi làm điếm để nuôi con! Để chứng minh những điều này là có “thật”, bọn chúng đã cho chiếu video clip những người Mỹ lai đứng trước bức tường đá đen, tưởng nhớ đến cha của mình đã hy sinh trong cuộc chiến tại Việt Nam!
Hai sự kiện được tách rời nhau (tiết mục số 9 và 17) nhưng nếu đem ráp nối lại, chúng ta sẽ thấy băng đảng chó đẻ trung tâm băng nhạc Asia đã cố ý bôi nhọ tập thể những người vợ lính VNCH qua những điểm chính sau đây:
· Tập thể những người vợ lính VNCH là những kẻ đi làm điếm, phục vụ sinh lý cho quân đội Mỹ!
· Bằng chứng là đã có hàng chục ngàn những Mỹ lai ra đời!
MC Dương Nguyệt Ánh còn dẫn chứng rất rõ ràng là bà có một người quen, vợ lính VNCH, chồng bị tử trận, đã phải đi làm điếm để nuôi sáu đứa con!
Có thể có người sẽ cãi rằng những người vợ lính VNCH chỉ làm nghề “bán bar” chớ đâu có phải đi làm điếm? Xin thưa: trước năm 1975, chúng ta thường nghe nói “gái bán bar”, “chiêu đãi viên”, “đi lấy Mỹ”. Đây là hình thức nói khéo, nghe cho có vẻ lịch sự nhưng thật ra đó là đi làm đĩ, nghĩa là, một người đàn bà phải phục vụ sinh lý cho nhiều người đàn ông để đánh đổi lấy tiền bạc.
Vấn đề làm cho chúng ta phẫn nộ là: bọn chó đẻ băng đảng Hồ-Lộc-Dũng đã nhục mạ cả tập thể những người vợ lính VNCH và dán cho họ cái nhãn hiệu là “đĩ điếm”!!!
Chúng ta hãy nhìn vào thực tế trước năm 1975, khi nửa triệu quân đồng minh đổ vào miền Nam thì đúng là có nhiều phụ nữ đi làm điếm. Nhưng có phải tất cả họ đều là vợ lính VNCH hay không? Chúng ta hãy xét cho kỹ vấn đề này. Nếu phân loại tập thể “gái bán bar”, chúng ta thấy có những thành phần sau đây:
· Những phụ nữ ở nông thôn bị bọn việt cộng như chú Tư Cầu khủng bố, cướp bóc, sống không nổi, phải bỏ lên thành thị để kiếm sống. Chiến tranh tàn phá nông thôn là do bọn cộng sản gây ra. Nông dân bị mất ruộng mất vườn cũng do bọn cộng sản gây ra. Những cô gái thôn quê có thể còn độc thân, có thể đã có chồng là nông dân hoặc việt cộng. Thậm chí nhiều người trong số họ đã từng là việt cộng, trà trộn vào đoàn người di tản về thành phố, đi làm nghề “bán bar” để làm công tác tình báo cho cộng sản. Đó là lý do vì sao chúng ta thấy có nhiều căn cứ của Mỹ đã từng bị đặt mìn, bị quăng lựu đạn. Thành phần này khoảng chừng 40% trong tổng số những người làm nghề “bán bar”.
· Những thành phần khác tham gia vào nghề “bán bar”, đa số là những NGƯỜI NGHÈO CÒN ĐỘC THÂN. Nếu đã có gia đình thì chồng của họ có thể thuộc những thành phần KHÔNG phải là lính VNCH.
· Chúng ta không phủ nhận thực tế là có những người vợ lính đã phải đi làm nghề “bán bar”. Nhưng chắc chắn họ không phải là đa số, ước tính chỉ khoảng từ 5 đến 10%.
Khi xét đoán một tập thể, chúng ta phải nhìn vào cái đa số, đại diện cho tập thể đó. Chúng ta không thể đem những cái râu ria, lặt vặt của tập thể, rồi khái quát hóa, biến nó thành ra đại diện cho tập thể. Ví dụ như tập thể của chiến sĩ VNCH. Chúng ta không phủ nhận là có những kẻ đã hèn nhát, đào ngũ, đầu hàng quân giặc. Nhưng có phải tất cả những người lính VNCH đều như vậy hay không? Nếu ai cũng hèn nhát và đào ngũ thì làm sao chế độ VNCH đã đứng vững được 20 năm và 35 năm sau 1975 vẫn còn tiếp tục chiến đấu?
Khi nhắc đến tập thể những người lính VNCH, chúng ta phải nêu lên những đặc trưng: - dũng cảm, hy sinh bảo vệ đất nước. Không phải vì có một vài ngàn kẻ đào ngũ mà chúng ta gán cho tập thể chiến sĩ VNCH, gồm hàng triệu người, cái nhãn hiệu “tập thể đào ngũ”!
Tương tự như vậy, không phải vì thấy có vài ngàn người vợ lính trong số hàng trăm ngàn người làm nghề “bán bar” thì chúng ta vội vàng kết luận TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI VỢ LÍNH VNCH ĐỀU NHƯ VẬY! Đây là sự kết luận hết sức ngu dốt mà tiếc thay, nó lại xuất phát từ cửa miệng của bà Dương Nguyệt Ánh, người được mệnh danh là “khoa học gia”!!!
Theo câu chuyện bà Ánh kể, bà có một người quen vốn là vợ lính VNCH, chồng tử trận, phải đi lấy Mỹ để nuôi sáu đứa con. Câu chuyện của bà đã DẪN DẮT và MỚM Ý CHO KHÁN GIẢ TIN RẰNG toàn bộ những cô gái bán bar, làm điếm đều là những người vợ lính VNCH! Người Mỹ gọi kỹ thuật này là “misleading”, tức là cố ý đưa ra một tiền đề sai lầm để rút ra một kết luận sai lầm, nhằm mục đích lừa bịp người khác.
Chúng ta hãy nghe câu chuyện tiếu lâm về thí nghiệm “khoa học” của một “khoa học gia”: bà ta đặt lên bàn một con cào cào, sau đó bà vỗ mặt bàn và hô “cào cào, nhảy đi”. Con cào cào búng chân nhảy đi. Tiếp theo, bà “khoa học gia” bẻ gãy hai chân con cào cào rồi lại vỗ mặt bàn và hô “cào cào nhảy đi”. Nhưng lần này thì con cào cào không chịu nhảy, cứ nằm ỳ ra đó. Bà “khoa học gia” tiếp tục hô nhiều lần: “cào cào nhảy đi, mụ nội cha mày, cào cào nhảy đi”. Nhưng con cào cào không chịu nhảy. Cuối cùng, bà “khoa học gia” rút ra kết luận: CON CÀO CÀO BỊ ĐIẾC!!!
Câu chuyện của bà Dương Nguyệt Ánh chính là sự phụ họa cho hoạt cảnh “Cái trâm em cài”: tập thể những người vợ lính VNCH đều là những kẻ đi làm đĩ!!! Đây là thủ đoạn VƠ ĐŨA CẢ NẮM. Để cho có vẻ “khoa học”, băng đảng chó đẻ Asia đã nêu ra những bằng chứng sống là hiện nay đang có vài chục ngàn trẻ Mỹ lai đang sống tại Mỹ! Quý vị hãy tiếp xúc với những em này, hỏi xem có phải cha ghẻ của các em là lính VNCH, còn “cha ruột” là lính Mỹ hay không? Hay cha ghẻ của các em là những tên việt cộng như chú Tư Cầu? Thành phần có cha ghẻ là lính VNCH chiếm bao nhiêu phần trăm?
Khi nhắc đến tập thể chiến sĩ VNCH, cũng như chế độ VNCH, chúng ta phải nêu lên những cái hay, cái chính nghĩa của chúng ta chớ không phải cố ý bới lông tìm vết, moi móc những cái rơm rác ra để dẫn dắt khán giả/độc giả đi đến sự hiểu lầm và đầu độc họ. Do đó, DVD số 66 “Cánh hoa thời loạn” chính là sản phẩm tội ác của tập đoàn chó đẻ Asia do những tên đầu sỏ như Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng cầm đầu. Phụ họa cho những tên này chính là Thùy Dương và Dương Nguyệt Ánh. Ngoài ra, chúng ta đừng quên, có hai tên văn công cộng sản hết sức nguy hiểm, đó là Quang Minh và Hồng Đào. Hai tên này do bọn việt gian cộng sản đào tạo trong nước rồi tung ra hải ngoại hoạt động, chuyên viết kịch và trình diễn những vở kịch bôi nhọ chính nghĩa VNCH, bôi nhọ cộng đồng người Việt tại hải ngoại và ca ngợi cộng sản. Hai tên Quang Minh và Hồng Đào đã được bọn việt gian cộng sản cho về nước và thậm chí được lên đài truyền hình để trình diễn. Điều này chứng tỏ là cặp Hồng-Đào đã được bọn giặc hết sức tin cậy vì đã lập được nhiều công lớn, đánh phá VNCH tại hải ngoại, cụ thể như vở kịch “Chú Tư Cầu”. Có thể hai tên này đã được bọn giặc kết nạp vào đảng và hiện nay bọn chúng đang tiếp tục xuất hiện trên trung tâm băng nhạc Asia!!!
· Lời của bản nhạc “Cái trâm em cài”:
Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã viết bản nhạc này hồi trước năm 1975. Lời như sau:
Cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó
Chốn xa muôn trùng người yêu của em gởi về
Cái trâm em cài là muôn niềm thương nỗi nhớ
Nhớ nhớ người nhân tình thề một lòng trọn đời yêu em
Cái trâm em cài bằng chi nào em có biết?
Ấy, anh đã làm bằng viên, bằng viên đạn đồng!
Ấy, anh đã làm bằng viên đạn đồng sáng chói
Cướp, cướp nơi quân thù làm một ngày gởi về cho em
Ai nhớ ai, cái trâm em cài – để làm tin, tình của mình đó
Trâm hỡi trâm, lòng này thầm nhớ, nhớ nhớ nhớ nhớ, nhớ thương tình nhân
Cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó
Đáng chi đâu nào một viên, một viên đạn đồng
Thế sao đêm ngày ngồi mơ rồi thương với nhớ
Nhớ nhớ người nhân tình đã thề nguyền cùng mình se duyên
Nội dung bản nhạc này kể chuyện một đôi tình nhân trong thời chiến. Chàng là một chiến sĩ VNCH nơi miền địa đầu giới tuyến. (Căn cứ vào câu “ … chốn xa muôn trùng ngưòi yêu của em gởi về”) Nàng là một em gái hậu phương, có thể là một nữ sinh hay sinh viên, hay một người tiểu thương buôn bán lẻ. Một hôm, chàng cướp được một viên đạn đồng của kẻ thù (việt cộng). Lính thì nghèo mạt rệp mà lòng dạ thì luôn thương nhớ đến người yêu, thế là chàng nảy ra sáng kiến, biến viên đạn đồng thành ra cái trâm kẹp tóc. Thế là bằng mọi phương tiện eo hẹp, tự chế, chàng hì hục cắt gọt, mài dũa viên đạn suốt một ngày trời, đến nỗi cuối cùng viên đạn đồng đã trở thành cái trâm kẹp tóc sáng chói, le lói, làm quà tặng người yêu!
Chàng gởi quà về cho người yêu qua KBC bưu chính. Cô gái nhận được quà thì rất ngạc nhiên, bởi vì cái trâm này không giống bất cứ cái trâm nào mà cô đã từng thấy. Nó lạ lắm, tưởng chừng như làm bằng vàng mà không phải là vàng. Do đó, cô mới viết thơ hỏi thăm người yêu: “ … cái trâm em cài (làm) bằng chi nào em (đâu) có biết?”
Anh chiến sĩ bèn trả lời: “Ấy, anh đã làm bằng viên, bằng viên đạn đồng. Ấy, anh đã làm bằng viên đạn đồng sáng chói. Cướp, cướp của quân thù làm một ngày gởi về cho em! …. Trâm hỡi Trâm, lòng này thầm nhớ, nhớ thương tình nhân!”
(Có lẽ cô gái tên là “Trâm”. Tác giả chơi chữ, vừa có nghĩa là cái trâm kẹp tóc, vừa là tên người)
Nghe người yêu giải thích như vậy thì cô gái cảm động vô cùng. Không ngờ “ảnh” lo đánh giặc, không biết sống chết lúc nào, mà “ảnh” còn có thì giờ chế tạo ra cái trâm để gởi tặng mình. Xét về mặt vật chất thì cái trâm này chỉ có giá trị rất nhỏ vì nó chỉ được làm ra từ một viên đạn đồng. Nó không được đính kim cương hay mạ vàng. Nhưng nếu xét về giá trị tinh thần thì nó VÔ GIÁ vì nó là trọn vẹn tấm lòng mà chàng trai đã dành cho cô gái, đặc biệt là nó được chế tạo sống động ngay từ nơi chiến trường còn dày đặc khói súng, ngổn ngang xác quân thù. Cái trâm đã được chế tạo bằng những phương tiện hết sức thô sơ, tự chế. Anh lính đã hì hục, cặm cụi, mài dũa nó suốt ngày, làm đến quên ăn quên ngủ trong một ngày để gởi về cho người yêu.
Đó là lý do vì sao cô gái đã đem lòng thương anh lính, suốt ngày tương tư, nhớ đến anh ta:
Cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó
Đáng chi đâu nào một viên, một viên đạn đồng
THẾ SAO đêm ngày ngồi mơ rồi thương với nhớ?
Nhớ nhớ người nhân tình đã thề nguyền cùng mình se duyên
Có lẽ đây là câu chuyện có thật, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã lấy đó làm cảm hứng để sáng tác. Đây là một trong hàng ngàn chuyện tình đẹp trong thời chiến.
Qua lời của bài hát trích dẫn nêu trên, chúng ta thấy rằng nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ không hề viết một câu một chữ nào cho rằng cô gái, người em gái hậu phương, là kẻ đi làm điếm, làm gái bán bar, phục vụ cho quân đội Mỹ. Thế nhưng bọn Asia chó đẻ đã xuyên tạc nội dung bản nhạc, dựng nên nhạc cảnh gái “bán bar” - vợ lính VNCH- ăn chơi trác táng, uống rượu nhảy múa, rồi chổng đít lên cho mấy thằng Mỹ nó chơi! Đoạn cuối của nhạc cảnh là ca sĩ Thùy Hương được mấy thằng Mỹ bồng trong tay, nhấc bổng lên!
Xuyên tạc và bôi nhọ tập thể những người vợ lính VNCH đến thế là cùng! Thâm độc hơn nữa là băng đảng chó đẻ Asia đã mời cả bà Thiệu, phu nhân cố tổng thống Thiệu; giới thiệu bà Vỹ, phu nhân cố thiếu tướng Lê Nguyên Vỹ; mời những bà cựu sĩ quan cấp úy, cấp tá, nữ quân nhân VNCH đến dự để được nghe bọn lưu manh nó …. “vinh danh”! Tâm lý thông thường, khi được thông báo đến xem ca nhạc để được “vinh danh” thì ai cũng sướng mê người, cố gắng rủ thật đông bạn bè, thân nhân cùng toàn bộ con cháu chắt đến xem ca nhạc, để được quay phim, chụp hình, để được hãnh diện, nhưng rồi bất ngờ, họ đã bị hai thằng lưu manh Nam Lộc và Việt Dũng nó … trét bùn, bôi gio trát trấu vào mặt! Nó nói mình đi làm đĩ mà không biết, cứ ngồi ở dưới vỗ tay khen hay! Cả tập thể nữ quân nhân quân lực VNCH, từ người lãnh đạo cao nhất là bà phu nhân cố tổng thống Thiệu đến những nữ sĩ quan cấp úy anh hùng đều bị bọn giặc bôi nhọ, phỉ báng. Nó mời toàn bộ đến rạp hát để rồi nó xỉ vả, chửi thẳng vào mặt: - bọn chúng bay đều chỉ là những kẻ đi làm đĩ!
Thật là hết sức nhục nhã!
Có người nêu thắc mắc tại sao bọn lưu manh nó công khai bôi nhọ Việt Nam Cộng Hòa ngay trên sân khấu, trước mặt hàng ngàn khán giả mà không có ai lên tiếng phản đối liền lúc đó? Xin thưa rằng, bọn chó săn này nó ma mãnh quỷ quyệt lắm. Những sự ngụy trang của bọn chúng hết sức tinh vi, thâm độc, diễn ra chỉ trong vòng 5,6 phút cho một bản nhạc, chỉ khi nào về nhà ngồi hồi tưởng lại, nếu có nhận ra thì cũng đã muộn rồi! Khi xem một tiết mục ca múa, mọi tình tiết đều diễn ra rất nhanh. Khán giả không đủ nhanh nhạy, tỉnh táo để phán đoán vấn đề ngay tại thời điểm trong rạp. Vả chăng, ai cũng yên chí mấy ông như Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng là vua …. “chống cộng”, không lẽ mấy ổng nói xấu Việt Nam Cộng Hòa! Hình ảnh hai ông Nam Lộc và Việt Dũng mặc bộ quân phục nhảy dù, hiên ngang đứng trên sân khấu thì ai mà dám nghi ngờ kia chứ? Nhưng khán giả có ngờ đâu BỌN CHÓ ĐẺ NÀY ĐÃ ĐẦU HÀNG GIẶC TỪ LÂU RỒI, đừng có mê ngủ, tưởng bọn chúng là “chống cộng”! Sẽ có một ngày nào đó, quý vị sẽ thấy mấy thằng “chống cộng” như Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng về Việt Nam, hợp tác, làm ăn với việt cộng, công khai xuất hiện trên đài truyền hình thành phố Hồ Chí Minh. Lúc đó quý vị sẽ tức hộc máu, chỉ còn có nước cắn lưỡi tự tử mà chết! Đáng tiếc là cho đến giờ phút này, nhiều người vẫn còn mê ngủ, đã moi hết ruột gan và tiền bạc ra, giao trứng cho ác, để nhờ “bác Hồ” (Trúc Hồ) chống cộng giùm! Bố của nó, Trúc Giang, đang làm việc “từ thiện” ở Việt Nam thì nó chống cái gì??? Bố của nó đang tình nguyện làm con tin ở Việt Nam thì ông cố nội nó có sống lại cũng không dám chống cộng!
Một khía cạnh khác chúng ta cần nhìn thấy, đó là, bọn băng đảng Asia không dại gì làm quá lộ liễu, ví dụ như treo cờ máu của việt cộng trên sân khấu hay công khai ca ngợi thằng Hồ chó đẻ. Mồm miệng của bọn chúng lúc nào cũng ti toe, trơn láng như cái lồn của con đĩ, luôn miệng “vinh danh” và “biết ơn” tập thể chiến sĩ VNCH! Miệng của nó nói là “vinh danh” và “biết ơn” nhưng thật ra là nó chửi cha chúng ta, đái ỉa lên đầu chúng ta mà chúng ta đâu có biết, thậm chí còn vỗ tay hoan hô khen hay nữa chớ!
Để chứng minh điều này, chúng tôi xin kể một câu chuyện có thật đã xảy ra thời Pháp thuộc: “Đại điểm quần thần”.
Có một ông nọ, tên là “Tâm”, làm quan to cho Pháp. Ông rất tự hào về sự nghiệp của mình, cho nên một hôm ông cho mời một ông thầy đồ thật hay chữ đến nhà để xin thầy viết cho một bức hoành phi. Ông thầy đồ ngẫm nghĩ một hồi rồi phóng bút viết bốn chữ Tàu rồng bay phượng múa. Viết xong, ông giải thích:
· Bốn chữ này có nghĩa là “Đại điểm quần thần”. “Đại điểm” tức là “công lớn “, “quần thần” tức là “bầy tôi”. Ý muốn nói quan lớn là bầy tôi có công lớn đối với nhà nước Đại Pháp!
Ông quan này rất lấy làm đắc ý, vì vậy ông cho treo bức hoành phi ngay tại phòng khách để quan khách đến chiêm ngưỡng sự nghiệp vĩ đại của ông. Nhưng một hôm có một ông bạn đến chơi, nhìn thấy bức hoành phi, bèn hỏi:
· Ai đã viết bức hoành phi này cho bác?
Ông Tâm trả lời:
· Ấy, tôi đã nhờ một ông thầy đồ hay chữ nhất trong vùng viết đấy! Ông ta “vinh danh” sự nghiệp của tôi!
Ông bạn bèn nói:
· Nó chửi cha ông mà ông không biết, cứ thế, ông treo bức hoành phi này cao hơn bàn thờ tổ nhà ông thì thế hệ con cháu của ông sẽ bị mạt!
Ông Tâm tái mặt:
· Xin bác giải thích giùm, nó chửi cha tôi ở chỗ nào?
Ông bạn bèn giải thích:
· Này nhé, “đại điểm” là “chấm to”, nói lái lại là … chó Tâm! “Quần thần” là “bầy tôi”, nói lái là “bồi tây”. Như vậy, ý nó muốn nói: - thằng chó Tâm là thằng đi làm bồi cho Tây! Lúc còn trẻ, bác đã bắt đầu sự nghiệp “làm quan” bằng cách đi làm bồi cho Tây, có đúng không nào?
Ông Tâm quan nhớn, sau khi nghe người bạn giải thích xong thì chết cay chết đắng trong lòng. Ngay lập tức, ông cho hạ tấm hoành phi xuống, chẻ làm củi đun bếp và sai lính đi truy nã thằng thầy đồ xỏ lá, nhưng ông “thầy đồ” đã cao bay xa chạy rồi! Ông Tâm chỉ còn biết vò đầu bứt tóc, than trời:
· Đéo mẹ, thế mà mình cứ tưởng nó “vinh danh” mình, mình cứ luôn miệng ca tụng nó, đã vậy mình còn sai gia nhân đem biếu xén nó vô số quà cáp!
Cho đến giờ phút này, chúng ta có thể nhận định rằng, băng đảng trung tâm băng nhạc Asia và đài truyền hình SBTN chính là SỰ TÁI SINH CỦA MẶT TRẬN HOÀNG CƠ MINH. Đồng bào chúng ta đã bị bọn giặc Hoàng Cơ Minh lừa cách đây 30 năm, bài học cũ vẫn chưa thuộc, bây giờ vẫn tiếp tục lao đầu vào cái cạm bẫy cũ! Số tiền mà đồng bào đã đóng góp cho bọn Hoàng Cơ Minh cách đây 30 năm, nếu so với thời giá bây giờ, tương đương khoảng 100 triệu đô la!
· Sửa đổi lời của bản nhạc:
Bài hát “Cái trâm em cài” đã được các ca sĩ như Mai Lệ Huyền, Carol Kim hát trước năm 1975. Sau năm 1975, những ca sĩ như Linda Trang Đài, Thiên Kim cũng đã hát bài này. Nếu so sánh lời do ca sĩ Mai Lệ Huyền hát trước năm 1975 và lời do ca sĩ Thu Hương hát trong DVD Asia 66, chúng ta thấy có vài chỗ khác biệt, cụ thể như:
· Lời trước năm 1975:
“ … cướp cướp TỪ QUÂN THÙ làm một ngày gởi về cho em ...”
“ …. THẾ SAO đêm ngày ngồi mơ rồi thương với nhớ …. “
· Lời trong Asia DVD 66:
“ …. cướp CƯỚP NƠI CHIẾN TRƯỜNG làm một ngày gởi về cho em ...”
“ …. THẾ GIAN đêm ngày ngồi mơ rồi thương với nhớ ...”
Chúng ta cần lưu ý sự khác biệt giữa mấy chữ “THẾ SAO” và “THẾ GIAN”
Xin hãy xem lại lời của bản gốc trước năm 1975:
“ Cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó
Đáng chi đâu nào một viên, một viên đạn đồng
THẾ SAO đêm ngày ngồi mơ rồi thương với nhớ
Nhớ, nhớ người nhân tình đã thề nguyền cùng mình se duyên”
Hai chữ “thế sao” trong trường hợp này diễn tả một sự ngạc nhiên, tương đương với hai chữ “but why” trong tiếng Anh. Món quà của người tình chỉ là một món quà rẻ tiền làm từ viên đạn đồng, vậy tại sao (thế sao) lại làm cho cô gái cảm động, tương tư?
Toàn bộ Ý NGHĨA CÔ ĐỌNG CỦA BẢN NHẠC NẰM Ở CÂU HÁT NÀY. Cái hay nhất của bản nhạc là nằm ở câu hát này.
Nếu chúng ta thế hai chữ “THẾ GIAN” vào chỗ của “thế sao” thì sẽ làm cho bốn câu cuối của bài hát và làm cho toàn bộ bài hát trở nên hoàn toàn vô nghĩa, vô duyên, chẳng khác gì vá một miếng giẻ rách vào chiếc áo gấm!
Cái lưu manh của bọn chó săn băng đảng Asia là ở chỗ này! Chúng ta không thể trách những ca sĩ trẻ như Cardin và Thùy Hương. Họ chỉ là những con rối, những thiên lôi chỉ đâu đánh đó, đi làm mướn cho trung tâm băng nhạc Asia. Hơn nữa tiếng Việt của họ còn rất kém!
· Lợi dụng uy tín của những nhân vật trong cộng đồng để ăn cắp, ăn cướp, móc túi đồng bào:
Tục ngữ Việt Nam có câu “Ném chuột sợ vỡ đồ”. Những con chuột hôi thối đôi khi dám trèo lên cả bàn thờ để ngồi mà không có ai dám lấy cây đánh đuổi chúng. Lý do vì người ta sợ bị bể những món đồ quý. Tương tự như vậy, chúng ta thấy bọn lưu manh, điếm chính trị luôn luôn tìm cách lợi dụng tên tuổi của những người có uy tín khi bọn chúng tổ chức đại nhạc hội có quyên tiền. Trong buổi văn nghệ “Cánh hoa thời loạn”, bọn chúng đã mời bà Thiệu, phu nhân cố tổng thống Thiệu, cùng nhiều cựu nữ sĩ quan đã từng là những người hùng chống cộng trước và sau năm 1975. Mỗi khi đi móc túi đồng bào, bọn chúng luôn luôn đem tên tuổi của quý bà cựu trung tá Hồ Thị Vẻ, Hạnh Nhơn ra để làm tấm mộc che thân.
Lần này, muốn bôi nhọ tập thể nữ quân nhân thì bọn lưu manh, điếm chính trị đã núp đằng sau lưng bà Dương Nguyệt Ánh, để cho bà ta kể chuyện những người vợ lính đi làm đĩ! Nếu có ai đó bất mãn thì bọn chúng sẽ thanh minh và hù dọa: “ Đấy nhé, đấy chính mồm bà Dương Nguyệt Ánh nói đấy nhé. Nếu chúng tôi (Lộc và Dũng) nói thì lại bảo là chúng tôi bôi nhọ danh dự của tập thể nữ quân nhân VNCH! Quý vị nên nhớ, bà Ánh chính là …. tổng thống tương lai của Việt Nam đấy nhé! Bà là … con gà của Mỹ đấy! Liệu hồn, đừng có ai đụng tới bà ta, ông thầy Mỹ, ổng sẽ cho CIA hoặc Việt Tân ám sát chết liền!!!”
· Bôi nhọ quân lực VNCH:
Trong Asia DVD 66, chúng ta thấy Nam Lộc và Việt Dũng mặc quân phục nhảy dù, và hầu như trong DVD nào chúng ta cũng thấy có màn hề rẻ tiền sau đây diễn ra:
· MC Thùy Dương thường cất giọng ỏn ẻn hỏi: “ Anh Lộc ơi, có phải hồi trước năm 1975, anh là lính VNCH, phải không anh?”
Nam Lộc bèn hùng dũng đáp: “Phải rồi, anh là cựu quân nhân quân lực VNCH đó em, thuộc sư đoàn 5 bộ binh!”
(Xin lưu ý, Nam Lộc lớn tuổi hơn …. ông nội của Thùy Dương, vậy nhưng hai người vẫn cứ “anh anh em em với nhau ngọt sớt”!)
Bằng câu nói có vẻ như vô tư, Nam Lộc đã khéo léo tự đánh bóng mình: Lộc chính là “đệ tử” của cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu và tướng Lê Nguyên Vỹ! Vì sao? Vì hai ông Thiệu và Vỹ đã từng là tư lệnh sư đoàn 5 bộ binh! Tướng Vỹ đã tuẫn tiết để bảo vệ danh dự cho Tổ Quốc và được người dân tôn thờ như vị anh hùng. Do đó, nếu có ai thấy được chân tướng việt gian của Nam Lộc thì ít ra cũng phải nể nang hai ông tướng tư lệnh. Đánh chó phải kiêng chủ nhà là như vậy!
Trước năm 1975, Nam Lộc đã từng là gã hippy để tóc dài, ăn chơi trụy lạc. Hắn có đi lính nhưng chỉ là thứ lính kiểng, lính thành phố, và có lẽ trong cả cuộc đời quân ngũ, hắn chưa bao giờ bắn một phát đạn nào! Cái loại lính kiểng đó nếu ra mặt trận, chỉ mới nghe tiếng súng nổ thì đã đái ra quần! Do đó, Nam Lộc chỉ dám đem cái mác “lính sư đoàn 5 bộ binh” ra để dợt le với những thành phần thuộc hàng cháu chắt như Thùy Dương, vốn hoàn toàn mù tịt về quân lực VNCH. Thỉnh thoảng hắn lại khoác lên người bộ quân phục nhảy dù để che đậy cho cái quá khứ lính kiểng hút xì ke của mình! Những người lính dù thứ thiệt đã từng vào sinh ra tử mà thấy Nam Lộc mặc quân phục bông dù thì họ chỉ cưòi khinh và tội nghiệp!
Không cần so sánh với lính dù thứ thiệt, chỉ cần so sánh với nữ ca sĩ Ánh Minh, thuộc hàng cháu chắt, thì Nam Lộc và Việt Dũng chỉ đáng đi xách dép! Ca sĩ Ánh Minh thường hát cặp với Đoàn Phi, chuyên hát những bản nhạc kích động ca ngợi lính dù, tựa như cặp Hùng Cường và Mai Lệ Huyền trước năm 1975. Ánh Minh đã từng nhảy dù ở độ cao sáu ngàn feet! Cô dám chơi môn thể thao Sky-diving. Quý vị có thể vào YouTube để xem Ánh Minh nhảy dù ở độ cao sáu ngàn feet! Nữ giới mà dám chơi môn thể thao này là rất gan dạ. Nam Lộc và Việt Dũng có dám nhảy dù không mà bày đặt mặc quân phục nhảy dù?
Trước khi nhảy dù, Ánh Minh đã nói: “I hope I will come back alive!” (Hy vọng còn sống sót trở về!) Tuy nhiên sự nguy hiểm của Ánh Minh nếu so với lính dù thứ thiệt thì không thấm vào đâu. Quý vị hãy tưởng tượng những người lính dù, khi nhảy ra khỏi máy bay, phải đeo súng đạn và quân trang nặng khoảng 50 ký, đồng thời lưới đạn của việt cộng ở bên dưới bắn lên như mưa! Có người đã hy sinh ngay giữa lưng trời!
*Việt Dũng mặc quân phục nhảy dù:
Trong Asia DVD 66, quý vị thấy Việt Dũng mặc quân phục nhảy dù, đóng một màn kịch ngắn, hề rẻ tiền với MC Thùy Dương. Cô bé Thùy Dương đóng vai người yêu của lính đi thăm anh tân binh quân dịch Việt Dũng tại trung tâm huấn luyện Quang Trung. Điều đáng nói ở đây là Việt Dũng bị tật bẩm sinh, hai chân bị què, phải chống nạng. Vậy mà ông ta lại đóng vai người lính VNCH, như vậy hóa ra lính nhảy dù của VNCH chỉ toàn là những thành phần què quặt! Sư đoàn dù của VNCH, những thiên thần mũ đỏ, đều là những người như … Việt Dũng hay sao???!!! Oh, my God!!!
Như vậy, không phải là cố ý bôi nhọ quân lực VNCH thì là gì?
Ca sĩ Tuấn Vũ trong vai sĩ quan võ bị Đà Lạt:
Trong những bài viết trước, chúng tôi đã góp ý về vấn đề này nhưng băng đảng Asia vẫn cố tình để cho Tuấn Vũ xuất hiện trong bộ lễ phục sĩ quan Đà Lạt. Ca sĩ Tuấn Vũ quá ốm yếu, tóc dài thậm thượt, vai so cổ rụt, trông như người nghiện hút xì ke. (Thực tế ở ngoài đời anh ta đã từng hút xì ke và đã từng bị bọn việt gian cộng sản cấm không cho nhập cảnh, với lý do “thành phần nghiện xì ke”) Đây là sự nhục nhã cho tập thể ca sĩ ở hải ngoại.
Thế nào là một người sĩ quan Đà Lạt? Như quý vị đã biết, muốn trở thành sĩ quan Đà Lạt, các ứng viên phải hội đủ tiêu chuẩn về vóc dáng, người phải cao lớn, khỏe mạnh và có văn bằng tú tài hai ban toán. Trước năm 1975, chắc chắn quý vị không bao giờ thấy có sĩ quan Đà Lạt nào mà tướng ốm yếu như Tuấn Vũ, tóc dài thậm thượt như vậy, mặc bộ lễ phục đi ngoài đường!
Tóm lại, tổng kết những màn trình diễn của băng đảng Asia, chúng ta thấy rằng bọn chúng đã cố ý bôi nhọ tập thể quân nhân VNCH. Lính thì lính kiểng, lính què; sĩ quan thì ốm yếu, tướng gió thổi bay, hút xì ke! Trong số những nam ca sĩ, thiếu gì người có tướng cao lớn, đẹp trai, hát hay. Tại sao không cho họ đóng những vai sĩ quan lính dù, võ bị Đà Lạt?
Chưa hết, chúng ta thấy, băng đảng Asia qua những màn bôi nhọ phe quốc gia, bọn chúng luôn tìm cách đánh bóng cho bọn giặc. Trong vở kịch “Chú Tư Cầu” quý vị thấy tên việt cộng do diễn viên Quang Minh đóng, là người cao lớn đẹp trai, có nhiều đào. Chú Tư Cầu là người “hiền lành”, “thật thà” đã bị Mỹ Ngụy giết chết, không được nhìn mặt đứa con mới sinh ra đời! Nhưng có ai ngờ đâu những tên việt cộng như Chú Tư Cầu đã từng giết hại hàng trăm ngàn người dân vô tội ở miền Nam bằng cách chặt đầu, mổ bụng, dồn trấu thả trôi sông, đặt mìn nơi đường rầy xe lửa, quăng lựu đạn vào rạp hát, bắn hỏa tiễn 122 ly vào thành phố!!!
· Lời phát biểu của Nam Lộc:
Trong tiết mục số 13, đĩa 2, Nam Lộc đã phát biểu như sau: “ Năm 1975 nhà văn Dương Thu Hương theo chân đoàn quân cộng sản Hà Nội vào TIẾP THU SÀI GÒN ….”
Đây chính là bằng chứng Nam Lộc là tên việt gian, đi làm tay sai cho bọn việt gian cộng sản và bọn Mỹ chó đẻ (giới tài phiệt). Dương Thu Hương là tên việt cộng hết sức nguy hiểm, đang đóng vai “đối lập cuội”, đánh phá cộng đồng người Việt hải ngoại hết sức khốc liệt. Hắn đã viết quyển tiểu thuyết dày 800 trang “Đỉnh Cao Chói Lọi” để ca ngợi tên Hồ tặc. Tác phẩm “văn học” này đã được phổ biến công khai trên internet và đăng trên nhật báo Người Việt, ổ rắn độc của việt cộng.
Chắc quý vị vẫn còn nhớ, trước năm 1975, trên đài truyền hình Sài Gòn thường xuyên phát hình những tội ác của cộng sản, kèm theo bài hát, lời như sau:
“…. giặc từ miền bắc vô đây, bàn tay nhuốm máu đồng bào. Giặc từ miền bắc vô đây, bàn tay giết chóc hôi tanh. Hận thù đó chất cao trong lòng người, lòng anh, lòng tôi ….”
Tiếp theo những câu hát này là giọng đọc của người xướng ngôn: - Ai chém giết đồng bào vô tội? - Cộng sản và tay sai!
Đối với những người dân miền Nam, ai cũng nói: - Bọn cộng sản bắc việt XÂM LĂNG MIỀN NAM, XÂM CHIẾM MIỀN NAM. Tuyệt đối không có người nào nói là “chính quyền Hà Nội vào tiếp thu miền Nam, tiếp thu Sài Gòn”. Chỉ có bọn việt gian cộng sản và cái đám chó săn như Nam Lộc mới dùng nhóm chữ “tiếp thu Sài Gòn”!
Dương Thu Hương là tên điếm văn nghệ, tên việt cộng răng đen mã tấu, một tên đối lập cuội, điều này đã quá rõ ràng, ai cũng biết. Vậy nhưng Nam Lộc từ bên Mỹ vẫn cố thè lưỡi vươn qua đại dương để liếm trôn Dương Thu Hương! Thật là đáng ghê tởm!
PHẦN KẾT LUẬN:
Trung tâm băng nhạc Asia, đài truyền hình SBTN là hai ổ rắn độc của việt gian cộng sản. Bọn chúng đi làm tay sai cho việt gian cộng sản và bọn Mỹ chó đẻ. (giới tài phiệt) Sở dĩ chúng ta chống cộng 35 năm liên tiếp mà không lật đổ được cộng sản là vì có sự phản bội của bọn Mỹ chó đẻ, cố ý tìm cách duy trì chế độ cộng sản để bọn chúng hưởng lợi. Chúng tôi sẽ trình bày vấn đề này trong những bài viết kế tiếp, tố cáo những tội ác của bọn Mỹ chó đẻ, thông qua nhiều trung gian và bọn CIA để đâm sau lưng chúng ta.
Những tên việt gian như Trúc Hồ, Nam Lộc, Việt Dũng chính là những tên Xuân Tóc Đỏ của thời đại, nhờ gặp thời thế mà bỗng nhiên nhảy lên cỡi trên đầu trên cổ chúng ta, tựa như loài chó nhảy bàn độc. Bọn CIA Mỹ và việt gian cộng sản rất cần những tên ngu dốt nhưng tham lam, háo danh và DỄ SAI BẢO. Đó là lý do vì sao những con chó nhảy bàn độc đã được đề bạt lên làm “giám đốc”!
Hàng năm, bọn chó đẻ này thường tổ chức đại nhạc hội “cám ơn anh”, rồi quyên tiền hàng triệu đô la gởi về Việt Nam để nuôi …. đảng việt gian cộng sản! Chúng ta hãy đặt câu hỏi: - Số tiền bạc triệu đô la quyên được đã đi về đâu? Xin thưa, 99% đã chui vào túi bọn việt gian cộng sản và bọn chó đẻ trung gian cò mồi, sống bằng nghề “từ thiện”, ăn cắp, lường gạt, móc túi của đồng bào! May lắm là chỉ 1% đến tay những thương phế binh mà bọn lưu manh thường quay phim, chụp hình phổ biến ở hải ngoại để lừa bịp đồng bào.
Ở phần cuối DVD, tên việt gian Nam Lộc đã lên tiếng kêu gọi đồng bào ở hải ngoại hợp tác với bọn việt gian cộng sản để chống Trung Cộng xâm lăng! Bộ mặt việt gian của tên Nam Lộc đã lộ nét quá rõ! Tất cả những điều mà chúng tôi nêu trên là những bằng chứng rất cụ thể tố cáo trung tâm băng nhạc Asia chính là ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản và bọn Mỹ chó đẻ. Chúng nó chỉ vờ vịt “chống cộng” để lừa bịp đồng bào. Chúng nó chính là đảng cướp Hoàng Cơ Minh tái sinh. Chúng nó “vinh danh” VNCH một phần thì đồng thời đâm vào sau lưng chúng ta hàng ngàn nhát dao ác hiểm!
Xin đồng bào hãy tẩy chay bọn việt gian, tay sai của việt gian cộng sản và bọn Mỹ chó đẻ. Xin đồng bào hãy nhớ: -một xu một cắc tuyệt đối cũng không bao giờ đem cho bọn chúng nó. Chẳng thà đem tiền cho chó hoặc cho những người Mỹ homeless mà còn có lợi ích thiết thực. Còn nếu đồng bào muốn cho thì hãy cho bọn chúng cà chua, trứng thối và nhét băng vệ sinh phụ nữ vào miệng bọn chúng!
Trần Thanh
Ngày 9 tháng 9 năm 2010
PHẦN PHỤ LỤC:
Đây, chân dung của Chú Tư Cầu, một trong hàng chục ngàn tên việt cộng đã đi chặt đầu, mổ bụng đồng bào miền Nam; đã giật mìn xe lửa, phá sập cầu, đốt trụi hết xóm làng của nông dân, chôn sống hàng ngàn đồng bào vô tội, quăng lựu đạn vào rạp hát, bắn hỏa tiễn 122 ly vào Sài Gòn, pháo kích vào trường tiểu học cộng đồng Cai Lậy làm chết hàng chục em bé vô tội ..v..v..
Ấy, vậy mà tên việt cộng này đã được trung tâm băng nhạc Asia, thông qua hai tên việt cộng Quang Minh và Hồng Đào vinh danh là người nông dân “vô tội” bị Mỹ ngụy giết chết! Bọn chúng kêu gọi đồng bào hãy nhỏ nước mắt xót thương cho tên việt cộng này!!!