Dân chủ cuội: Nghề Dễ Kiếm Tiền Ở Quốc Nội - Trọng Tín

Dân chủ cuội 

Nghề Dễ Kiếm Tiền Ở Quốc Nội



Trọng Tín

Nhân đọc bài “Làm Giàu Nhanh Chóng ở Hải Ngoại” của tác giả Huy Hoàng, nhận thấy tác giả mới đưa ra có 1 vế, còn thiếu 1 vế làm cho “câu đối” chưa chỉnh. Xin mạn phép đóng góp thêm với tác giả Huy Hoàng vài dòng thô thiển để làm nốt vế còn lại. Số là, tác giả Huy Hoàng có đề cập đến 1 nghề kiếm tiền kỳ lạ và giàu 1 cách nhanh chóng ở Hải Ngoại. Tuy nhiên, ngày nay, trong nước cũng đang có 1 nghề cũng tương tự như nghề “chống cộng” của tác giả Huy Hoàng đề cập nhưng dưới 1 dạng hình thức khác và cũng giàu nhanh chóng không kém đó là nghề “Đấu Tranh Dân Chủ”. Nghề này hiện đang phát triển tại Việt Nam tựa như cỏ úa sau nắng hạn gặp mưa rào.
[Dân chủ cuội Trần Khuê]

Kể từ khi trong nước đột nhiên xuất hiện 1 vài các nhân vật đối kháng như Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Trần Độ, Hoàng Tiến vv…, tại Hải Ngoại người ta cũng đồng thời kháo nhau với những gương mặt mới mẻ hơn, can đảm hơn, và “thân VNCH” hơn ví dụ như Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Khắc Toàn, Lê Thị Kim Thu vv… Những nhân vật đấu tranh có tiếng này, ngoài chuyện tên tuổi được đánh bóng như gương thì cũng đồng thời thay da đổi thịt nhanh chóng, nhanh đến mức người ta cứ tưởng như là vừa lột xác.





















Thích Không Tánh ngủ với gái, và Nguyễn Thanh Giang người của An Ninh cả hai "đồng chí" của Hoàng Minh Chính.















Quan sát công việc của các “Nhà Dân Chủ” này làm, có thể nhận thấy công việc của họ khá nhàn hạ, điển hình là những hoạt động như sau: ngồi ở nhà lên paltalk tán láo về hiện tình đất nước, hàng tháng, hàng quý ra ngân hàng nhận hỗ trợ tài chính từ Hải Ngoại để “vực đạo” (nhiều người ở Hải Ngoại vốn có nếp nghĩ có thực mới vực được đạo mà). Thi thoảng được các đài truyền thông có tiếng tăm như BBC, RFA, RFI phỏng vấn, nếu ai có khả năng thì viết 1 vài bài lên án “Chế Độ Độc Tài” hoặc “Phê Phán Chủ Thuyết Cộng Sản”. Gặp dịp thuận lợi thì tụ họp ăn nhậu rồi quay phim chụp ảnh gửi ra Hải Ngoại để cho đồng bào xa tổ quốc biết là lực lượng trong nước đang lớn mạnh như thế nào.
Nói đi thì cũng phải nói lại, tất nhiên cái gì cũng có giá của nó. Bên cạnh việc kiếm tiền khá nhàn hạ như vậy, nhưng các “Nhà Dân Chủ” cũng phải chấp nhận 1 thực tế là sẽ phải đối mặt với “án tù” vì tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”. Tức là, phải chịu hy sinh 1 chút, tôi chỉ nói là 1 chút thôi, bởi vì lấy 2 ví dụ tiêu biểu như của Lê Thị Công Nhân, và Nguyễn Văn Lý chẳng hạn. Lê Thị Công Nhân vào tù thì chỉ có mỗi công việc hàng ngày là ăn, ngủ và đọc kinh thánh, chỉ có 1 cực hình duy nhất là đáng kể đó là … tắm chuồng tập thể. Nguyễn Văn Lý, thì được đối đãi đặc biệt hơn, với buồng giam đặc biệt, có đài, báo, TV, có vườn cây kiểng để thư giãn, hầu như chẳng thấy có gì làm căng thẳng cho lắm, ấy thế mà chẳng hiểu sao Lý lại đột quỵ tới 4 lần. Chắc hẳn cái làm Lý “bức xúc” nhất có lẽ là không được tán láo với mấy thằng Ủy Viên Bộ Chính Trị của VGCS hàng ngày nữa…

Chính vì vậy, sau khi ra tù, Lê Thị Công Nhân xuất hiện trước giới truyền thông Hải Ngoại là 1 con heo mập ú tay đang bồng đưa con nhỏ, vừa nói vừa rỏ những giọt nước mắt lã chã giống con cá sấu hay làm trước khi xơi mồi. 

 








Nguyễn Văn Lý thì béo tốt hồng hào, mặt cười rất tươi, tự nhiên bệnh đột quỵ khỏi lúc nào không hay nên thoải mái đưa tay gãi tai, gãi đầu, ngoáy mũi, móc gỉ mắt. Thực ra gọi là đi tù, vì VGCS nó tuyên án như vậy, và đúng là cũng bị đưa vào trại tù thật, nhưng theo nhận xét của nhiều người từng bị VGCS cho đi “học tập cải tạo”, nên nhớ là chỉ đi “học tập” thôi nhá, thì có nằm mơ cũng không tưởng tượng được. Đi “học tập” mà còn, có sống cũng thành tật huống chi là đi tù. Ắt hẳn VGCS có 1 nguyên tắc nói và làm ngược nhau, nên trẻ con miền Bắc trước kia hay hát như sau:
Bác Sĩ Tùng (Tôn Thất Tùng) dạy chúng em
Ăn quả xanh, uống nước lã
Dễ tiêu hóa, diệt vi trùng
Ị lung tung là điều rất tốt
Ai học dốt thì thầy giáo khen
Ai ho hen là người ấy khỏe
Ai uống thuốc bổ là người ấy ngu
Mà ai đi tù là người ấy sướng…

Ngẫm lại quả là đúng thế thật!!!
A man carries a portrait of Hoang Minh Chinh while his coffin is transported by a truck during his funeral in Hanoi February 16, 2008. Vietnamese political activists spanning the generations on Saturday bade farewell to onetime senior Communist Party member turned dissident Hoang Minh Chinh who died in his late 80s earlier this month.
Nếu như câu chuyện chỉ có thế thôi, thì quý độc giả sẽ chưa thấy hết được cái hay của nghề “đấu tranh dân chủ”. Thử điểm lại hoàn cảnh và những tiến bộ trong cuộc sống của những người đã theo nghề này. Trước hết, là nhân vật Nguyễn Khắc Toàn. Nguyễn Khắc Toàn, trước khi tham gia “đấu tranh dân chủ” là 1 anh “Bộ Đội cụ Hồ”, xuất ngũ nên được “Đảng và Bác” đãi ngộ, cho ở chế độ nghỉ ngơi không phải làm việc. Tay làm thì hàm nhai mà tay quai thì miễng trễ, vì thế gia cảnh rơi vào đói kém. Thói thường, đói ăn vụng, túng làm liều, nên Nguyễn Khắc Toàn phải đi ăn cắp làm nghề kiếm sống. Tất nhiên “đi đêm lắm” rồi thì sẽ có ngày “gặp ma”, Nguyễn Khắc Toàn được “Đảng ta” cho … đi tù!!! Sau khi đi tù về, Nguyễn Khắc Toàn tìm được 1 nghề mới đó là “đấu tranh dân chủ”, thế là cuộc đời sang 1 trang khác. Từ 1 thằng khố rách áo ôm, Nguyễn Khắc Toàn dần “phát tướng” (ăn nhậu nhiều quá nên bụng nở nang mà người ta vẫn gọi là “tốt bụng”), hàng ngày hay ngồi quán nước để tiếp “dân oan” và lên paltalk tán láo. Không những chỉ đủ ăn, bây giờ Nguyễn Khắc Toàn còn có cả tiền … xây nhà nữa. Thật đúng là “sông có khúc, người có lúc”, thiên hạ nói cấm có sai bao giờ!!!Nhân vật thứ 2 là Lê Thị Kim Thu, từ 1 dân oan ở Đồng Nai nay đã biến thành “chiến sĩ dân chủ” cùng thực hiện tác nghiệp phóng viên cho các báo chí ở Hải Ngoại. Trước khi, tham gia đấu tranh dân chủ LTKT đã có lúc không có nhà trọ mà ở, từng bị CA của VGCS hót vào trại “phục hồi nhân phẩm” ở Đông Anh để “làm sạch” thành phố, chào đón hội nghị APEC. Ngày các đồng bào ở Hải Ngoại ngỏ ý muốn “ủng hộ”, LTKT đã hồn nhiên nói “nếu muốn gửi tiền cho em, thì em có thẻ ATM”. Dân oan ở tận Đồng Nai mà cũng thức thời gớm!!! Sau khi tiến sâu vào “băng đảng dân chủ” nghe nói còn hội luận với cả dân biểu Hoa Kỳ Loretta Sanchez, và được “hậu duệ của tướng Trình Minh Thế” dẫn dắt nên “con ong” ngày càng tỏ tường “đường đi lối về”.
Giống như Nguyễn Khắc Toàn, LTKT cũng được … “đi tù”. Sau khi ra tù ngày càng “trơn lông đỏ da”, ngay đến các nữ phóng viên của VGCS nhìn cũng phải “thẹn thùng”. Chẳng biết làm sao mà LTKT có tiền đi khắp nơi để quay phim, chụp ảnh, “cuộc vui” nào cũng thấy có mặt, từ đám tang Hoàng Minh Chính, biểu tình dân oan, ghé thăm trò chuyện cũng các lãnh tụ Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Văn Lý, bây giờ còn kiêm nghề “làm từ thiện” cùng “dâm bụt” Thích Không Tánh. Không biết, khi đi “làm từ thiện” như vậy LTKT có hay cảm mạo không, bởi vì nghe đâu Thích Không Tánh hay có tính “thương người” lại giỏi y thuật nên, mỗi khi các nữ phật tử “bị ốm” là “thầy” lại thuê phòng khách sạn cho nghỉ ngơi lại còn đến tận phòng để “chăm sóc” tử tế. Những hình ảnh “thương người” của “thầy” nay được lưu truyền rộng rãi trên youtube. Mặc dù “đạo đức sáng ngời” như thế, nhưng không biết sao mặt “thầy” cứ tái như đít nhái, miệng lắp bắp nói không ra hơi khi bị CA của VGCS hỏi thăm.
Nhân vật thứ 3 mà tôi muốn đưa ra đây làm ví dụ là Lê Thị Công Nhân. LTCN từ nhỏ đã không có duyên được thấy mặt cha, mặc dù người ta vẫn nói “nhà mặt phố, bố làm to” nhưng rủi cho LTCN là bố làm đến đại tướng chủ tịch nước mà con vẫn rách. 4 mẹ con LTCN phải nương tựa 1 nhà khoa học chán đời vì giữa đường đứt gánh là tiến sĩ Hoàng Phương. Trước khi tham gia “đấu tranh dân chủ” LTCN là 1 sinh viên mới ra trường nghèo rớt mùng tơi, cả gia đình gom hết lại mà cũng không có nổi 1500 USD để chạy cho Công Nhân 1 chân dạy luật pháp tại trường Đại Học Nông Nghiệp. Thất nghiệp dài dài, CN phải đi gõ cửa từng nhà để rao bán bảo hiểm kiếm ăn. Nằm gai nếm mật 2 năm, rồi thị cũng có được giấy hành nghề luật sư, và được nhận vào làm tại Luật Sư Đoàn với vai trò đun nước pha trà hàng ngày.
Bạch Ngọc Dương và Nguyễn Văn Đài chụp chung cùng Phan Văn Lợi 
và Nguyễn Văn Lý tại Nhà Chung, giáo phận Huế

May mắn thay, thế nào ông trời run rủi cho CN gặp Nguyễn Văn Đài, 1 “tượng đài” cho “phong trào dân chủ” để rồi CN sau đó đã “giác ngộ” nhanh chóng chuyển từ tín đồ B’Hai trở thành Christian và dấn thân vô nghề “đấu tranh dân chủ”. Sau khi … “đi tù” về, gia cảnh nhà CN bỗng thay đổi khác thường, bà mẹ Trần Thị Lệ từ chuyến du thuyết thế giới đã mang về cả hàng chục ngàn USD, bản thân “Thánh Nữ” cũng nhận được rất nhiểu sự “ủng hộ” từ Hải Ngoại nên đã bắt đầu … biết làm sang. Ngày 20-7 vừa rồi là ngày sinh nhật của “Thánh nữ”, cả nhà “Thánh nữ” dắt díu nhau đến Sen Hà Thành – 177 Bùi Thị Xuân để làm lễ sinh nhật cho “Thánh Nữ”. Bữa ăn đạm bạc cũng hết đâu có … 400 USD. Bản thân “Thánh nữ” bây giờ cũng đổi tính đổi nết nữa, đã không xài thì thôi, nhưng đã xài thì phải chơi “hàng hiệu” ngay đồ lót cũng phải mua hiệu Triumph.
Chưa hết, nghe nói “Thánh nữ” hiện nay đã bắt đầu cảm thấy trật chội trong ngôi nhà cũ mà tiến sĩ Hoàng Phương để lại, nên mấy mẹ con đang có ý định … tậu nhà mới. Không chỉ có thế, xu hướng thời đại hiện nay là phải đi xe hơi, nên “Thánh nữ” cũng đang cần tư vấn mua xe hơi đấy, ở Hải Ngoại nếu ai thạo thì mách nước cho “Thánh nữ” với, kẻo “Thánh nữ” vì hớ hênh mà bị mắc lừa. Trước khi, tham gia “đấu tranh dân chủ”, “Thánh nữ” vì nước vì non mà nấu canh khi mặn khi nhạt, bạn trai cũng chẳng thèm màng, nhưng hình như hiện nay “Thánh nữ” đã mệt mỏi, nên muốn “tung cánh chim, tìm về tổ ấm”. Đối tượng được lọt mắt xanh của “Thánh nữ” có tên là Quyền. Nhân + Quyền thì biết để đâu cho hết tiền, nói như cụ Tú Xương là “phen này đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu”, rồi đây cái nhà mới chắc cũng sớm “nứt đố, đổ vách” mất thôi.
Chỉ tội nghiệp cho những thằng ngu ở Hải Ngoại, 1 nách 2, 3 jobs đang vật lộn với cuộc khủng hoảng tài chính thế giới vẫn hàng ngày cặm cụi làm lụng để gửi tiền cho Thánh nữ. Tưởng đâu “Thánh Nữ” ngày đêm thao thức vì đất nước ai dè “Thánh nữ” dùng tiền của Hải Ngoại để … học làm sang.

Trọng Tín (Kyoto)