Ổ rắn độc của VGCS: Nhật báo Người Việt! - Trần Thanh

Ổ rắn độc của VGCS: Nhật báo Người Việt! 
Trần Thanh

Hang ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản tại hải ngoại thì rất nhiều nhưng "hoành tráng" nhất, phải kể đến tòa soạn nhật báo Người Việt tại quận Cam, nước Mỹ. Ðó là tòa soạn nằm trên đường Moran, với cơ ngơi bề thế, có cả nhà in riêng, mỗi ngày in khoảng 20 ngàn số, phát hành trên toàn nước Mỹ. Ðặc biệt nhật báo Người Việt, ngoài ấn bản tiếng Việt, còn có ấn bản tiếng Anh, dành cho giới trẻ đọc.("Bác" và đảng rất thương giới trẻ!) So với nhiều tờ báo giấy Việt ngữ khác, báo Người Việt hơn hẳn về số lượng và nhất là đã được tròn 30 tuổi. Nghe nhiều người kể lại, ông Ðỗ Ngọc Yến là người sáng lập ra tờ báo và ông bắt đầu sự nghiệp làm báo trong một ... ga ra, cách đây 30 năm, tức là vào khoảng năm 1978!
  • Ai đã nuôi sống tờ báo Người Việt cho đến ngày hôm nay?
Câu trả lời: - Cộng đồng người Việt!

Nếu không nhờ có cộng đồng người Việt ủng hộ mua báo và đăng quảng cáo trong suốt 30 năm qua thì còn khuya mới có nhật báo người Việt như ngày hôm nay; vậy mà bây giò nó đã biến thành hang "Bắc Pó" hoặc ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản, phun nọc độc và cắn lại những người đã từng nuôi nấng nó! Nghe nhiều người lên án, có thể "hang Bắc Pó" sẽ phản bác lại rằng:

- Nhờ sự chăm chỉ của người sáng lập ra tờ báo và sự làm việc tích cực của toàn bộ nhân viên tòa soạn mà báo Người Việt mới trưởng thành như ngày hôm nay. Cộng đồng người Việt là cái thá gì? Chúng tôi làm ra sản phẩm "văn hóa", cộng đồng bỏ tiền ra mua "văn hóa",sòng phẳng,không ai mang ơn ai hết!

Lý luận như trên chỉ đúng một phần nhỏ. Thực ra, cái gọi là "văn hóa" của báo Người Việt là do rất nhiều người cộng tác viết, thậm chí nhiều người đã viết free, không có tiền nhuận bút. Còn nếu có nhuận bút, đôi khi chỉ là một món tiền tượng trưng, chỉ đủ uống một chầu cà phê sáng với bạn bè. Những sự đóng góp free đó trong suốt 30 năm qua, đã góp phần tạo nên bề dày của lịch sử tờ báo mà không ai thèm lên tiếng kể công.

Còn về đăng quảng cáo?

Người Việt ta vốn nặng tình quê hương. Giả sử có bận đi công chuyện ở đâu xa xôi, nếu đói bụng, người ta cũng ráng tìm một khu phố Việt hay phố Tàu nào đó ăn một tô hủ tíu hoặc phở, vừa no bụng, vừa ủng hộ người đồng hương! Khi cần đăng quảng cáo thương mại cũng vậy, các chủ nhân ưu tiên chọn đăng trên các báo Việt ngữ. Nếu muốn, họ có thể đăng quảng cáo trên các báo của người Mễ, người Tàu hoặc người Phi ..v..v.. nhưng họ không làm. Ðó cũng là cách để ủng hộ "gà nhà", để xây dựng cộng đồng của chúng ta. Cho nên những chủ báo Việt ngữ phải rất biết ơn những người đồng hương, chớ không phải khi mới bắt đầu có được chút sự nghiệp rồi thì lên mặt phách lối, phản bội lại những người đã từng nuôi nấng mình trong suốt 30 năm qua!

Nhưng tệ hại nhất là sự phản bội lý tưởng quốc gia, phản bội cộng đồng và dân tộc. Nói cụ thể hơn là đi làm tay sai cho bọn việt gian cộng sản, đâm vào sau lưng chúng ta.

Ai vậy, ai phản bội? Tờ báo chó đẻ nào phản bội?

Xin thưa, đó chính là tờ nhật báo Người Việt. Ông Ðỗ Ngọc Yến, người sáng lập ra tờ báo, trước năm 1975, đã từng là kẻ hèn nhát trốn quân dịch, chuyên đi biểu tình chống chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Có thể ông đã bị việt cộng móc nối hoặc lợi dụng ngay từ hồi còn trẻ. Khi sang Mỹ làm báo, ông lại tiếp tục ngựa quen đường cũ: đi đêm với bọn việt gian cộng sản mà bằng chứng sống động chính là hai tấm hình ông ngồi họp với tên đầu gấu Nguyễn Tấn Dũng, cách đây khoảng 18 năm.

Khi bênh vực cho Ðỗ Ngọc Yến, "luật sư" Phan Huy Ðạt đã nêu lên những lý luận hài hước như sau, chắc có lẽ muốn làm cho ông chủ của mình phải cười lăn cười bò nơi chín suối:

- Ông Yến là nhà báo, là người ưa tò mò, luôn luôn muốn được tai nghe mắt thấy. Hồi trước năm 1975, ông Yến đã tò mò đi theo lính Mỹ vào tận mật khu của việt cộng để coi cho biết! Khi hay tin tên phó thủ tướng việt cộng Nguyễn Tấn Dũng bí mật sang thăm tiểu bang California, ông Yến cũng "tò mò" đi tới coi .... cho biết! Ông Yến tới gặp Nguyễn Tấn Dũng là vì "tò mò" chớ không phải là đi đêm với việt cộng như nhiều người kết án! (Hoặc ông nghe nói thằng Dũng "mặt rổ" nên ông "tò mò" tới coi cho biết cái mặt rổ nó như thế nào?)

Cái lý luận hài hước, ấu trĩ này không thể đánh lừa được ai, ngay cả trẻ em! Ðã bước chân vào hang hùm, ổ rắn thì chắc chắn phải có một sứ mạng nào đó, nếu không thì đời nào bọn an ninh nó cho vào? Hoặc giả sử nếu vì "tò mò" thì phải đứng từ xa mà nhìn, cớ sao lại ngồi cùng bàn với bọn đầu gấu và ngồi ngay ở vị trí chủ tọa, trong không khí một cuộc họp? Có khi nào một thanh niên nào đó đi đến một động đĩ, gặp mấy tên ma cô gác cửa mời chào thì anh thanh niên đó nói rằng: - Tôi vì "tò mò" tới đây coi cho biết! Có thể cho tôi vô phòng coi mấy cô "làm việc" với khách được không ạ!

Chúng ta có thể tưởng tượng được khuôn mặt của anh thanh niên khờ khạo, ngu ngốc đó như thế nào, sau khi anh ta bị mấy tên ma cô túm cổ áo ném ra khỏi động đĩ? Chắc ít nhất khuôn mặt của anh ta cũng bị đánh sưng vù, lỗ mũi ăn trầu hoặc máu me đầy miệng!

Ngoài chuyện tên việt gian Ðỗ Ngọc Yến đi họp với việt cộng, báo người Việt đã gây ra hai vụ khiêu khích cộng đồng rất lớn mà toàn cộng đồng đều đã phẫn nộ, biểu tình phản đối. Ðó là vụ tên bưng bô "chiêm tinh gia" Nhân Quang sáng tác bốn câu thơ "thổi kèn" cho bọn việt gian cộng sản, ca ngợi "Minh Triết trời Nam tỏa sáng ngời!" Một vụ khác là con việt cộng nhãi ranh Huỳnh Thụy Châu đã vẽ bức tranh chậu rửa chân, có lá cờ vàng ba sọc bên trong. Ðược biết thị Châu là con của cán bộ cộng sản, theo cha mẹ vào nam lúc thị mới được năm tuổi. Sẵn có cái "gien" cộng sản trong người rồi nên khi thị sang Mỹ thì "trâu" quậy tới bến!

Khi cộng đồng biểu tình, phản đối thì báo Người Việt "xin lỗi" nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy, vẫn tiếp tục vi phạm. Ðiều này chứng tỏ là bọn chúng đã bị bàn tay của bọn việt gian cộng sản lèo lái. Do đó chúng ta cần tiếp tục lên án và tẩy chay báo Người Việt cho đến khi nào bọn chúng phải đóng cửa tòa soạn. Muốn bưng bô cho việt cộng thì cứ về Việt Nam, tha hồ mà bưng, lúc ấy sẽ sáng mắt ra! Chúng ta không thể chấp nhận ngay tại thủ đô tỵ nạn lại có một cái hang Bắc Pó, một ổ rắn độc của cộng sản ngang nhiên hoạt động, tấn công chúng ta liên tục như vậy. Nhìn vào trong hang, chúng ta thấy lềnh khênh những con rắn hết sức độc địa như:

- Phan Huy Ðạt (rắn hổ chúa), Vũ Ánh, Ngô Nhân Dụng, Ðỗ Quý Toàn, Vũ Quý Hạo Nhiên, Hà Tường Cát ..v..v..

Hang Bắc Pó tại quận Cam cũng chính là nơi thường xuyên đón tiếp những tên việt gian cộng sản gộc như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên. Mỗi khi các "ông cố nội" của bọn chúng đến thăm, cả đám bưng bô đều nhốn nháo, chạy lăng xăng lít xít, lo "điếu đóm" đủ mọi chuyện! Thật là nhục nhã và vô liêm sỉ! Những con người ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản! Những tên phản bội nêu trên, trước năm 1975 đã từng là quân nhân hoặc công chức của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, đã từng được chính phủ VNCH cho đi du học nước ngoài. Có tên, sau năm 1975 đã bị giặc cộng bắt đi tù cải tạo tới 10 năm. Vậy mà khi sang được bến bờ tự do, chúng đã vì tham danh lợi mà quên đi tất cả, phản bội lại đồng bào và dân tộc! Là thú hay là con người?

Tuy nhiên, ở đời, cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Vỏ quýt dày thì sẽ có móng tay nhọn. Lũ bưng bô ở hang Bắc Pó đã bị những người biểu tình kiên trì lên án, vạch mặt. Ngày nào tòa soạn của bọn chúng còn hoạt động thì đoàn người biểu tình sẽ còn tiếp tục chiến đấu. Họ là những chiến sĩ can trường, tựa như những chiến sĩ nhảy dù, thủy quân lục chiến, biệt động quân lùng diệt bọn giặc cộng tấn công thủ đô Sài Gòn hồi tết Mậu Thân 1968.

  • SO SÁNH BÁO NGƯỜI VIỆT VÀ BÁO VIET WEEKLY

Xét về bản chất, cả hai đều là những tên phản bội, đi làm tay sai cho giặc cộng, phản bội lại cộng đồng và dân tộc. Tuy nhiên, nếu xét về mức độ tác hại và nguy hiểm thì ổ rắn độc Người Việt nguy hiểm hơn nhiều.

Những điểm khác biệt giữa hai tờ báo:

* Về tuổi tác:

Ban biên tập của Viet Weekly đa số là thành phần trẻ, thuộc thế hệ một rưỡi. Có thể họ đã bị bọn việt gian cộng sản móc nối, dụ dỗ, mua chuộc. Vốn thiếu kinh nghiệm và sự hiểu biết đầy đủ về bản chất của bọn cộng sản nên họ rất dễ dàng bị sa vào bẫy của những tên cáo già như Võ Văn Kiệt, Nguyễn Minh Triết, Buồi Pín, Vũ Thư Hiên. Nếu họ thật sự hối lỗi, chúng ta có thể khoan dung.

Trong khi đó, những tên việt gian chủ chốt trong ban biên tập của báo Người Việt đều là những người lớn tuổi, đã từng phục vụ trong chế độ VNCH trước 1975. Ða số những tên này đã từng nếm mùi "học tập cải tạo" của giặc cộng. Do đó, hành động phản bội của những tên này là cố ý chớ không phải là nai tơ bị cáo già dụ dỗ.

* Về lập trường:

- Báo Viet Weekly nhân danh tự do ngôn luận, thông tin "đa chiều" để đi đổ bô cứt cho giặc cộng.

- Báo Người Việt thì luôn luôn nhân danh lý tưởng quốc gia "chống cộng" (!) ,núp kỹ đằng sau lá cờ vàng ba sọc để ném .... lựu đạn vào cộng đồng người Việt tỵ nạn!

Những tên xanh vỏ đỏ lòng, đóng vai "chiến hữu" của chúng ta mà thường xuyên đâm vào lưng chúng ta những nhát dao lút cán; chính những tên này mới cực kỳ nguy hiểm!

  • KÊU GỌI ÐỒNG BÀO ỦNG HỘ NHỮNG CHIẾN SĨ BIỂU TÌNH:

Qua những phân tích ngắn gọn nêu trên, chúng tôi kêu gọi đồng bào khắp nơi trên thế giới hãy tiếp tục ủng hộ những chiến sĩ biểu tình, đang ngày đêm bền bỉ đấu tranh chống báo Người Việt ngay trước tòa soạn của bọn chúng. Những chiến sĩ này đã hy sinh hạnh phúc cá nhân của họ để chiến đấu diệt giặc cộng ngay tại thủ đô tỵ nạn của chúng ta. Có người chấp nhận trở thành "homeless" và đã liên tục bền bỉ đấu tranh chống giặc cộng trong suốt mấy chục năm qua. Họ là những người đáng cho chúng ta khâm phục và ủng hộ.

Ở đời, nói thì dễ nhưng làm thì khó. Khi chống cộng bằng ... mồm thì hầu như ai cũng chống được, nhưng khi cần thể hiện bằng những hành động cụ thể thì ... ôi thôi, tự nhiên có thật nhiều lý do để thoái thác! Ví dụ như tình thế cần chúng ta hiện diện trong một cuộc biểu tình chống bọn việt gian cộng sản, hoặc đóng góp chút quà để ủng hộ tinh thần các chiến sĩ biểu tình ..v..v... Những việc làm nhỏ nhặt như vậy mà chúng ta không làm được thì làm sao làm những chuyện lớn? Và cũng sẽ:

*Mất luôn hình ảnh đẹp này. Tóc hào khí dựng thổi bay mũ người*. Sang sông khói sóng ngất trời. Gươm loang ánh hận, thép ngời sắc đau. Ðỏ bầm lệ, vợ phía sau. Chồng quay mặt khuất hoa lau trắng lòa. Hèn mà sống được tới già. Mỗi sợi tóc bạc nhục ba đời liền. Tiếng thơm nào đến tổ tiên. Chết còn nhắm mắt chẳng yên nữa là!

Xin đồng bào hãy ủng hộ những chiến sĩ biểu tình để tiêu diệt hang ổ của giặc cộng, hang Bắc Pó tại quận Cam; đó chính là tòa soạn báo Người Việt. Ủng hộ bằng cả tinh thần lẫn vật chất, bằng cả tấm lòng của mình để những chiến sĩ có thêm niềm tin, thêm nghị lực và sức mạnh để chống cộng cho đến khi nào chế độ hung tàn bạo ngược của bọn chúng phải bị sụp đổ!

Trần Thanh